Văn án:
Sau khi tôi qua đời, Thẩm Hạc Chi tám mươi tuổi cuối cùng cũng cưới được mối tình đầu của anh ta, người phụ nữ đã bảy mươi tám tuổi.
Hôm đó, vị giáo sư tài chính cả đời lạnh lùng cao ngạo hiếm khi để lộ ra một nụ cười cưng chiều:
"Cảm ơn thời gian, cuối cùng tôi cũng cưới được cô gái mà mình thích khi còn trẻ."
Mối tình kéo dài hơn nửa thế kỷ cuối cùng cũng có cái kết viên mãn, cảm động đất trời.
Nhưng người đã bên cạnh anh ta cả một đời như tôi, lại chỉ là một người vợ chính thức không để lại chút dấu vết nào trong ký ức.
Mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đang mặc một bộ đồ ngủ gợi cảm, ngã ngồi dưới sàn nhà lạnh lẽo.
Thẩm Hạc Chi quay lưng về phía tôi, nhàn nhạt nói:
"Khương Ninh, nếu chuyện này quan trọng với em đến vậy, thì chúng ta ly hôn đi.
Con sẽ ở với anh, sẽ không ảnh hưởng em đi tìm người mới.”
Bình luận