Người quản lý hỏi tôi.
“Jae Hee, tại sao em luôn giữ hai bản kịch bản?”
Tôi không bận tâm.
“À, vì có thể làm mất nó.”
“Ôi trời, lúc nào cũng chuẩn bị kỹ lưỡng nhỉ.”
Tuy nhiên, đó là một lời nói dối.
Có một lý do khiến tôi không thể không có hai bản kịch bản.
Một bản dùng để mang theo trên phim trường, để cho người khác xem.
Còn bản kia thì...
[Drama có thể được hấp thụ.]
[Bạn có muốn hấp thụ không?]
Tôi dùng nó làm thức ăn.
Tôi lấy kịch bản và biến nó thành của riêng mình.
Việc ‘tiêu hóa’ tất cả nhân vật, lời thoại và hình ảnh mà biên kịch đã viết cũng là một phần thưởng kèm theo.
Tên khác : The Script-Eating Actor; Book-Eating Actor; Eating an Actor’s Book; The Actor Who Eats Books; 책 먹는 배우님
Bình luận